Mỗi ngày trôi qua,ốphậnnghiệtngãcủagóaphụmộtmìnhchămconthiểunătrùc tiep bong da cô Trương Thị Thuỷ (55 tuổi, ở thôn Cao La, xã Dân Chủ, huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương) càng thêm lo lắng. Thời gian lúc này trở thành điều ám ảnh nhất đối với cô. Trên đôi vai gầy yếu của người phụ nữ cả đời lận đận, gánh nặng gia đình dường như chưa khi nào nhẹ bớt.
Bà con thôn xóm đi qua căn nhà xập xệ, nơi mấy người trong gia đình cô Thuỷ sinh sống đều lắc đầu ngán ngẩm. Những tiếng khóc lóc, gào thét của 3 người con dù đã độ tuổi trưởng thành nhưng mắc chứng thiểu năng trí tuệ liên tục dội ra.
Chồng chết, một mình cô Thủy (ngoài cùng bên phải) gồng gánh nuôi ba người con bị thiểu năng và mẹ chồng già yếu |
Năm 1986, cô Thủy sinh con trai đầu lòng, đặt tên là Nguyễn Duy Đức. Niềm hạnh phúc làm mẹ mới le lói bỗng chốc biến thành khổ đau. Đức phát triển không giống những đứa trẻ bình thường khác, chậm biết đi, lên 5 tuổi vẫn không nói được. Đến bệnh viện, bác sĩ kết luận Đức bị thiểu năng trí tuệ.
Gần 7 năm sau, cô Thuỷ mới sinh thêm người con thứ hai là Nguyễn Thị Thảo. Lần này, cô cẩn thận đi siêu âm thường xuyên. Song bất hạnh tiếp diễn khi Thảo không biết lẫy, bò, đưa đi kiểm tra thì kết quả cho thấy Thảo cũng mắc chứng thiểu năng như người anh của mình.
Cho đến năm 2000, cô Thủy sinh con trai thứ ba là Nguyễn Duy Bình. Tuy nhiên, người con út cuối cùng vẫn bị thiểu năng trí tuệ thời điểm gia đình đưa đi khám ở tháng thứ 17.
Trước nỗi tuyệt vọng về con cái, vợ chồng cô Thủy ngậm ngùi, chỉ còn biết bảo ban nhau làm ăn, gắng sức chăm sóc các con.
Cảnh nghèo cùng quẫn
Những tưởng chuyện con cái đã là nỗi thống khổ tột cùng, nào ngờ, cô Thủy phải đón nhận thêm tang thương. Năm 2015, trong lúc đi giăng lưới đánh cá, chồng cô, chú Nguyễn Duy Hào (SN 1963) bị điện giật rồi bất tỉnh. Đến lúc cô nhận được tin, lao đến thì người chồng đầu gối tay ấp chỉ còn là thi thể lạnh ngắt.
Từ ngày chồng qua đời, một mình cô Thuỷ nuôi 3 người con thiểu năng. Kinh tế gia đình chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng, có lúc chẳng đủ ăn. Cô phải nhận làm thuê việc vặt khác để mưu sinh. Khó khăn chồng chất lên đôi vai gầy yếu của người phụ nữ đã ngoài 50 tuổi.
Hàng ngày ra đồng, cô Thuỷ để các con ở nhà mà thấy lo lắng vô cùng. Có đợt, cô gửi hai con lớn tới Trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh Hải Dương nhưng do các con không nhận thức được, việc vệ sinh không tự chủ nên cô đành đưa về nhà.
Mẹ con cô Thủy cần sự hỗ trợ của cộng đồng |
Không những vậy, hiện tại cô Thuỷ còn nuôi thêm mẹ chồng năm nay đã 86 tuổi. Nhắc đến tương lai, cô rưng rưng: “Giờ tôi chỉ biết gắng làm lụng mong sao có đồng ra đồng vào, kiếm bữa cơm cho các con thôi. Chẳng dám nghĩ xa, nhỡ sau này có mệnh hệ gì không biết các con trông chờ vào ai".
Hàng xóm láng giềng, chính quyền cũng có hỗ trợ nhưng không thấm tháp vào đâu so với cuộc sống bế tắc hiện tại. Rất mong các nhà hảo tâm có thể chia sẻ, giúp sức gia đình cô.
Phạm Bắc
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: