Được biết đến với tên gọi thiết bị Augmentative and Alternate Communication (AAC), thiết bị này bao gồm một mặt nạ thở được kết nối với máy tính thông qua một chiếc vòi.
Khi bệnh nhân thở theo một nhịp cụ thể, các loại sóng tùy biến (được hình thành nhờ một máy chuyển đổi analog sang kỹ thuật số) sẽ nhận ra các kiểu nhịp thở này và chuyển đổi thành các từ hoặc cụm từ. Bệnh nhân sẽ chính là người quyết định nhịp thở nào tương ứng với từ nào và phần mềm sẽ học những điều này.