Cậuem học lớp bốn ao ước,ơiấmcủamùađôsoi kèo vallecano ngày mai lạnh hơn nữa để được... nghỉ ở nhà chămmẹ ốm. Đêm đó, con gái ôm gối sang gõ phòng mẹ đòi nằm cùng.
Đilàm về, mẹ chỉ mới khẽ húng hắng ho, đầu thấy hơi âm ấm. Nhưng rồi vẫnlao vào bếp nấu nướng dọn dẹp, giã sẵn một tô gừng già để bố và cả nhàngâm chân đặng ngủ cho ngon giấc. Như thông lệ, thế thôi…
Ngàyđầu trở lạnh. Nồi riêu cá bốc hơi nghi ngút khiến cô chị và cậu em liêntay đưa bát. Bố phải về sớm hơn thường nhật vì hoãn trận quần vợt buổichiều, nên suốt bữa ăn chỉ thở vắn than dài, lẩm bẩm kêu mong sao trờinhanh hết rét, "chứ lạnh thế này, anh em khó đi giao lưu".