Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ >Cúp C1 >Tự sự người cha đốc thúc một hành động tốt_bdkq u19

Tự sự người cha đốc thúc một hành động tốt_bdkq u19

2025-01-17 07:24:43 Nguồn:88CasinoOnlineTác Giả:Cúp C2 View:302lượt xem

- Bố ước mình có thể vừa đi làm giáo dục vừa được đào tạo về ngành Y như ôngnội để có thể yên tâm hơn với sức khỏe và nền tảng giáo dục của đại gia đìnhmình và những người xung quanh.

Nghỉ lễ năm nay bố mẹ không có kế hoạch đi chơi đâu xa. Phần vì bận bịu côngviệc trước khi nghỉ,ựsựngườichađốcthúcmộthànhđộngtốbdkq u19 phần vì thấy con vẫn còn bé nên bố mẹ cũng không muốn tớinhững nơi đông đúc, tụ tập đông người.

Kỳ nghỉ bắt đầu sau ngày thứ Ba thì con bắt đầu có triệu chứng sốt trước đómột ngày. Lúc đầu, bố mẹ mong con sớm khỏi như những lần con sốt trước đây. Tuynhiên, có vẻ chủng vi-rút đợt này độc hơn những lần trước. Con lại sốt giữa lúccao điểm của dịch sởi ở Hà Nội. Bố mẹ lo lắng khôn nguôi.

Tính đến hôm nay con đã sốt đến ngày thứ năm. Trưa và chiều nay con vẫn sốttới gần 39 độ C. Đến tối, trộm vía con có khá hơn nhưng bố mẹ vẫn lo lắng lắm.

{keywords}
Hình ảnh có tính chất minh họa

Bố không hiểu tại sao hai thứ quan trọng nhất đối với người dân là giáo dụcvà y tế thì cả hai lĩnh vực này đều đang có những vấn đề rất đáng lo ngại.

Bố ước mình có thể vừa đi làm giáo dục vừa được đào tạo về ngành Y như ôngnội để có thể yên tâm hơn với sức khỏe và nền tảng giáo dục của đại gia đìnhmình và những người xung quanh.

Lướt qua facebook của bạn bè, đồng nghiệp, người quen biết qua mạng, bố thấycơ man nào là những hình ảnh mọi người đi chơi chỗ này, dạo chỗ kia, ăn món này,uống thứ nọ. Bố không chạnh lòng vì cả nhà mình không đi đâu và không ăn gì đặcbiệt.

Với bố, được ở bên gia đình, được ăn với hai mẹ con là điều hạnh phúc nhấtrồi. Khách sạn, resort năm bảy sao hay sơn hào hải vị, đặc sản, chim trời, cásuối... cũng chỉ là những thứ qua được đến miệng.

Phải chăng cuộc sống thường ngày quá khắc nghiệt, lu bù làm cho mọi ngườikhông còn nhiều những giây phút suy tư về cuộc sống?

Tại sao mỗi ngày có hàng chục em bé phải lìa xa cõi đời ngắn ngủi trong nỗitiếc thương vô bờ bến của gia đình và người thân mà không thấy nhiều những hànhđộng thiết thực để bảo vệ các cháu và phòng tránh cho những năm sau?

Tại sao mỗi ngày có vài chục người chết vì tai nạn giao thông trong cả nước,và con số này luôn tăng đột biến vào các dịp nghỉ lễ Tết mà tình trạng này vấntiếp tục diễn ra?

Phải chăng con người đang bất lực và đành chấp nhận thực tại?

Một cách thật đơn giản để sống "thanh thản" đó là coi những việc không trựctiếp xảy ra với mình là "không liên quan tới mình và mình không có trách nhiệmvới những điều đó." Cách nhìn nhận này có thể đúng trong một số hoàn cảnh nào đó,nhưng như thế thì đâu còn là "cộng đồng, xã hội" nữa? Nếu ở thời cộng sản nguyênthủy, một gia đình có thể tự cung tự cấp tất cả mọi thứ cho những nhu cầu củamình, cách nhìn nhận này có phần hợp lý. Nhưng trong xã hội ngày nay, khi cáccông việc và trách nhiệm được chuyên môn hóa cao độ, không thể có một gia đìnhnào, một cộng đồng nhỏ nào có thể tự lo mọi việc, mọi vấn đề của mình. Khi đó,người ta cần phải học cách sống có bổn phận với những người không phải gia đình,họ hàng của mình.

Nếu người nông dân chỉ nghĩ đến lợi nhuận kinh tế, thì sẽ dùng nhiều hóa chấtđộc hại để canh tác và cả xã hội sẽ phải chịu hậu quả. Những y, bác sỹ thiếu yđức, khám chữa bệnh vô trách nhiệm, người bệnh sẽ chịu hậu quả. Giáo viên dạyhọc vô bổ sẽ làm mất thời gian và tổn hại cơ hội phát triển của học sinh.

Tất cả mọi thứ liên quan tới nhau và nếu từng người muốn có cuộc sống tốt choriêng mình và những người thân quanh mình thì cần phải có thái độ làm việc vìcái tốt của một con người bất kỳ. Tiếc thay, thái độ này vẫn còn là điều quá lạlẫm ở nhiều xã hội. Âu nó cũng là một phần trong bi kịch của loài người khi họphải hoặc muốn tự tìm đường và đôi khi lạc lối bởi những ham muốn vị kỷ.

Quay lại với chuyện của con. Giờ này con đang say giấc sau nhiều ngày chiếnđấu với những con vi-rút quái ác. Nhưng bố hi vọng là con sẽ sớm vượt qua vàquay lại nếp sinh hoạt thường nhật. Bố chỉ muốn nói với con rằng trận chiến vớinhững con vi-rút sẽ có thể không là gì so với trận chiến với bản thân những hammuốn tư lợi của con.

Những con vi-rút có thể làm cho con ốm, sốt, ho hắng, sổ mũi một vài ngày chođến một vài tuần. Cuộc chiến với thói tham lam, ích kỷ, vị lợi của chính con cóthể kéo dài hàng chục năm, vài chục năm nữa. Nó có thể không làm con li bì, rênmệt nhưng nó có thể làm con mụ mị, tự phụ. Nó có thể bào mòn nhân tính, tiêu trừyêu thương và biến con người ta trở thành một cái gì đó từa tựa như loài người.

Giờ này, bố có thể không được ngồi đây để viết ra những dòng này nếu bố đangkhông có một nơi để cả nhà mình ở, một cái tủ lạnh với một chút thức ăn và mộtchút tiền trong tài khoản để chi tiêu cho những việc cần thiết.

Bố biết ơn tất cả về những điều đó và bố hi vọng rằng sẽ có nhiều những ngườicó đủ điều kiện về vật chất để có thể dành chút ít thời gian, tâm sức suy tư vềcuộc sống này và có một hành động nào đó làm cho nó tốt lên.

Hành động tốt tự nó đã là một thông điệp vạn năng và mọi sự tôn vinh hànhđộng tốt sẽ khó mà có thể đem lại thêm nhiều giá trị lớn lao nào.

Chúc con mau khỏe, lớn khôn và trở thành một người đàn ông biết yêu thương,chia sẻ.

  • Một người cha yêu con
Tác Giả:Ngoại Hạng Anh
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
Tin HOT Nhà Cái