Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ >La liga >Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta_keo nha cai.de

Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta_keo nha cai.de

2025-01-18 07:07:07 Nguồn:88CasinoOnlineTác Giả:La liga View:652lượt xem
Editor: Senhh

Đại ca xuất chinh ba năm,ệnĐốiThủMộtMấtMộtCònMuốnCướkeo nha cai.de một ngày sau khi khải hoàn trở về, kẻ thù cũ Tiêu Vân Cơ tiến cung xin ban hôn, nói muốn cưới ta.

Ta đợi ngoài cửa cung cả ngày, nước mắt lưng tròng: "Tiêu tướng quân, thần nữ không xứng với ngài."

Tiêu Vân Cơ cưỡi ngựa đi tới, nhướng mày cười nói:

"Lệnh huynh* nói muội muội hắn dịu dàng hiền thục, hôm nay gặp mặt, quả nhiên Dung nhị tiểu thư đoan trang hào phóng, đúng là trời sinh một cặp với bản tướng quân."

*Lệnh huynh là kính ngữ, dùng để xưng hô với người mình kính trọng.

Ta cười ôn nhu, bẻ gãy con dao găm trong tay áo.

1.

Ta tên Dung Nguyệt, phụ thân ta là Trấn Bắc Tướng quân của Đại Yến, mẫu thân ta là đệ nhất tài nữ của Đại Yến.

Ta còn có một ca ca sinh đôi, Dung Phong.

Hai huynh muội chúng ta kế thừa mọi thứ tốt đẹp nhất của cha mẹ, chỉ là có xảy ra một chút xíu sai lầm.

Ta giống cha ta, trời sinh vô cùng mạnh mẽ, cốt cách thanh kì*.

*Cốt cách thanh kì: ám chỉ người có tư cách trở thành "cao thủ võ lâm". ( Baike)

Còn ca ta thì giống mẹ, suốt ngày không rời sách vở, bắt một con gà cũng phải tốn rất nhiều công sức.

Mỗi lần ta leo lên nóc nhà lật ngói*, làm lộn xộn thư phòng của ca ta, huynh ấy đều sẽ dựng chiếc bàn bị rớt một chân lên, không nhanh không chậm viết một bài văn dài lên án hành vi phạm tội của ta.

*Leo lên nóc nhà lật ngói: chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm.

Theo thời gian, võ nghệ của ta tiến bộ vượt bậc, văn chương của ca ta cũng càng thêm sắc bén và ấn tượng hơn.

Mẫu thân ta lo lắng sốt ruột: "Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, A Phong không cưới được thê tử cũng không sao, nhưng nếu A Nguyệt không thể gả đi thì phải làm sao?"

Ngược lại phụ thân ta rất lạc quan: "A Nguyệt trời sinh tài giỏi! Sao có thể không ai thèm cưới chứ?"

Ta thích lời khen này.

Răng rắc!

Ta nhất thời kích động, trực tiếp phá nát ba cái cọc hoa mai.

"Nếu con lợi hại như vậy, vậy sau này phu quân của con chắc chắn phải là nam nhân đẹp nhất Đại Yến?!"

Cha ta trầm mặc một lúc.

"...Nếu thật sự không gả được thì... trùm bao tải đi."

Sau đó ta liền lấy bao tải trùm Tiêu Vân Cơ, tiểu thế tử phủ An Quốc Công–– Sau một tháng ngồi canh ở khắp các ngõ hẻm ở kinh thành, ta chắc chắn, hắn chính là người đẹp nhất.

"Ngươi là ai?" Tiêu Vân Cơ tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra tính cách lại cực kỳ trầm ổn, "Ngươi muốn thứ gì bản thế tử đều có thể cho ngươi."

Ta chống cằm: "Ta muốn bắt ngươi về làm áp trại phu quân!"

Bao tải yên tĩnh lại.

Ta bĩu môi, thật là không có thành ý, một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không đồng ý.

Sau đó ta phát hiện bao tải bị rách một cái lỗ nhỏ, Tiêu Vân Cơ có ý đồ chạy trốn nhưng ta liếc mắt liền nhìn thấy, chỉ một quyền, hắn hoàn toàn ngất đi.

Ta ném bao tải trước cửa lớn phủ An Quốc Công rồi chuồn mất.

Tên Tiêu Vân Cơ này không thú vị, vậy nên ngay lập tức ta đã ném chuyện này ra sau đầu.

Ta để ý một chuyện khác hơn-- cha ta chuẩn bị đưa ta đến núi Vô Danh học võ nghệ!

Còn về ca ta, cũng nhân tiện đi theo đọc sách ở thư viện dưới chân núi Vô Danh.

Trước khi xuất phát ta phát hiện chiếc trâm cài tóc bằng ngọc đỏ mà mẹ ta tặng không biết đã biến đi đâu mất rồi, ca ta an ủi:

"Mất cũng tốt, sau này lúc đánh người đỡ vướng víu."

Cuối cùng, huynh ấy mang theo khuôn mặt bị cha mẹ đánh rời khỏi thành cùng với ta.

6 năm sau, chiến tranh Tây Nam bùng nổ, tin tức cha ta bị thương ở chiến trường truyền về.

Ta quyết định đóng giả ca ta xuất chinh.

2.

Hai mắt ca ca đỏ hoe: "A Nguyệt, ca ca không thể chăm sóc tốt cho muội, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, muội nhất định phải..."

Ta nhận lấy cây giáo tua đỏ huynh ấy đưa tới: "Thứ này rất nặng đúng không?"

Ca ta bóp bóp cổ tay đau nhức: "...Ừm."

Ta vỗ vai: "Có chuyện gì thì viết thư đi, nếu còn chậm trễ nữa thì muội sẽ không kịp lập công."

Ta không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Tiêu Vân Cơ dẫn quân chi viện, lấy ít thắng nhiều, chẳng những cứu được cha ta còn cướp đi cơ hội thành danh của ta.

Khi ta phong trần mệt mỏi đi vào doanh trại liền nhìn thấy cha ta đang say rượu, xưng huynh gọi đệ với Tiêu Vân Cơ.

"A-- A Phong, con đến rồi! Mau tới hành lễ tiểu thúc thúc của con đi!"

Ta: "..."

Thử hỏi ai có thể chịu được, người đã từng là thủ hạ bại tướng bây giờ vô duyên vô cớ trở thành trưởng bối?

Ta đỡ cha ta, khách khí hành lễ: "Tiêu thế tử."

Thiếu niên rốt cuộc nghiêng đầu nhìn ta.

Lửa trại chiếu lên khuôn mặt tuấn lãng tuyệt sắc kia, mũi cao thẳng, mắt đen như mực.

Ta sửng sốt, cảm khái trong lòng, ánh mắt ta năm đó quả nhiên rất tuyệt.

Giá trị nhan sắc này của Tiêu Vân Cơ có thể làm rách bao tải.

Nhưng chuyện cướp đoạt công lao của ta-- không thể để yên!

Tác Giả:Cúp C2
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
Tin HOT Nhà Cái