"Tần thiếu gia,ệnHônNhânTànKhố
o xbet mời dùng khuya."
Giọng nữ nhỏ nhẹ vang lên phía sau, gió đêm lùa vào phòng từ cửa sổ sát đất, bóng lưng u lãnh của người đàn ông được cô thu cả vào mắt.
Đồng hồ quả lắc cổ kính điểm một hồi chuông, tròn 11h không hơn, hôm nào cô cũng sẽ mang đồ ăn đêm lên cho người đàn ông kia. Và, hôm nào cũng vậy, đón đợi cô là những nỗi đau đớn từ thể xác lẫn tinh thần.
"Tiểu Nhu, lại đây."
Tần Ngạo không quay đầu, tay hắn kẹp một điếu thuốc cháy dở, đóm lửa đỏ lập lòe dưới ánh đèn mờ ảo, rèm cửa trắng ma mị phấp phới theo gió, khung cảnh có chút lạnh lẽo rợn người.
Người con gái được gọi danh "Tiểu Nhu" đặt khay đồ ăn lên bàn, tiến lại gần Tần Ngạo, y vươn tay kéo cô vào trong lòng, môi lạnh điên cuồng chiếm lấy cánh đào mọng đỏ kia, vừa thô bạo cắt mút, vừa ôn nhu xâm nhập. Cô đứng bất động cho y hôn, như một phản ứng quen thuộc đến châm chọc, đón nhận nụ hôn vừa kích tình vừa lạnh lẽo kia. Hơi thở Tần Ngạo dần trở nên nóng bỏng, hắn ôm lấy thân ảnh nhỏ bé đặt lên giường, bàn tay to vuốt ve gương mặt thập phần khả ái.
"Tiểu Nhu, anh yêu em. Đừng rời xa anh."
Hàm răng trắng đều đặn của Tần Ngạo đã in lên cổ cô, vết răng không sâu nhưng cũng đủ đau nhói, ở trên chiếc cổ cao trắng ngần như minh chứng rõ ràng của sự chiếm hữu cuồng nhiệt.
Bộ đồ người hầu trên người cô bị y kéo đến xộc xệch, tiếng vải bị xé rách vang lên sau đó.
"Tiểu Nhu, Tiểu Nhu."
Trầm ấm như thế, thâm tình như vậy, hai chữ "Tiểu Nhu" kia rơi vào tai cô vì sao lại trở thành niềm châm chọc đến khổ sở. Tần Ngạo hôn lên môi cô, lên mũi, lên mi mắt, lên cả vành tai mẫn cảm, tay y xoa nắn bầu ngực đầy đặn, trượt xuống chiếc bụng mềm mại, rồi rơi vào nơi cấm địa vạn phần xinh đẹp.
"Gọi tên anh, Tiểu Nhu."
"Tần thiếu gia."
Mọi hành động của Tần Ngạo sau một khắc liền trở nên cô đọng, y nhướn mày nhìn người con gái dưới thân, đối diện với ánh mắt màu xanh lục trong suốt, đáy mắt y bùng lên lửa giận.
"Cô không phải Tiểu Nhu của tôi? Mẹ kiếp..."
Vẻ ôn nhu mê đắm trên gương mặt đàn ông gợi cảm kia tan biến không còn dấu vết, cái nhìn của y trở nên cuồng luyến sắc bén, cổ họng cô bị y siết chặt, bả vai cũng bị bóp đến đau đớn. Cự vật ở hạ thân người đàn ông trỗi dậy cương cứng, chạm giữa hai bắp đùi thon nhỏ kia.
"Không phải người phụ nữ của tôi mà dám trèo lên giường tôi, đồ đĩ rẻ tiền."
Tác Giả:Cúp C2