- Báo VietNamNet nhận được bức thư của một bạn đọc ở Đồng Nai muốn tìm các anh bộ đội đã cứu giúp chị em của cô vào thời gian năm 1982. Xin đăng những thông tin này.
Khi tôi chỉ chừng 10 tuổi một hôm có hai chị em ở nhà,áitìmcácanhbộđộiởTânPhúc1 ket qua cậu út Cao bị sốt đến mê man, bố thì còn trong trại, bà đi Sài Gòn buôn gạo cùng bác Thuỷ chưa về kịp, các anh thì còn quá nhỏ lúc ấy xã lại tổ chức văn nghệ các anh mãi mê nên ko để ý gì đến cậu út. Thấy em sốt mê man tôi vừa khóc vừa chườm khăn ướt nhưng cậu út người vẫn nóng hừng hực. Nhớ lại bé Lan con bà Bắc cũng sốt y như vậy vừa chôn hôm qua, tôi sợ quá vội cõng thốc cậu đi trạm xá.
Lúc này trời đã xẩm tối. Tôi lúc đó khẳng khiu ốm nhách nên khi cõng cậu út chừng 100m chân nọ đã đá chân kia, bất chợt chị thấy chị Tuyết (chừng 12,14t) tôi khóc vừa cầu cứu “chị ơi cõng phụ em của em lên trạm y tế với em cõng hết nổi rồi, nó sốt không hề biết gì người nó cứ giựt giựt trên lưng em, em sợ lắm”. Chị ấy liền nhận lời cõng phụ rồi cả 2 cứ thế thay phiên nhau, đến gần đầu lô chị Tuyết bảo tao chịu mệt lắm không thể cõng nổi em mày lên trạm xá được nữa (từ đầu lô lên trạm xá chừng 2km). Tôi khóc nấc, lúc này đường đã vắng tanh không 1 bóng người, tôi đành cố gắng trong tuyệt vọng..
Không ngờ vừa cõng cậu gần tới đầu lô xa xa có ánh đèn pha của xe jeep của mấy chú bộ đội ở khu kinh tế mới Tân Phú-Đồng Nai(ở vùng kinh tế mới Tân Phú mà gặp đc xe jeep khác nào gặp tiên). Tôi cố hết sức mình cõng em lao thật nhanh chỉ mong sao cho kịp để các chú bộ đội thấy được hai chị em tôi, khi đó trước mặt tôi chỉ còn lại ánh sáng nhoè mờ và tôi không còn hay biết gì nữa!
Sáng ra khi mặt trời đã lên cao tôi mới tỉnh dậy, thấy mình nằm kế bên em trai ở trạm y tế. Mấy cô chú y sĩ nói “chị em con thật may mắn, nếu không gặp đc các chú bộ đội thì có lẽ cả 2 đã chết rồi, bởi cậu út trễ chút nữa thì không thể cứu đc, còn tôi thì sức lực đã hết nên khi xe jeep vừa tới tôi cũng đã ngã quỵ không còn biết gì nữa.
Bao năm nay tôi chỉ mong gặp lại nhóm chú bộ đội ngày ấy đã cứu tôi và cậu em, nếu các chú và cả chị Tuyết nữa đọc được tin này sẽ nhớ ngay thôi, xin vui lòng liên hệ với Thi Ngọc Lan số điện thoại: 0972 763 377. Xin được tri ân hậu tạ .
Mỗi lần ngẫm và nhớ lại tôi thật may mắn được các chú bộ đội cứu giúp giống như gặp những ông tiên.
Ban Bạn đọc