Truyện Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc_kết quả bóng đá ngoại hạng anh hôm nay
2025-01-12 10:16:57 Nguồn:88CasinoOnlineTác Giả:Nhà cái uy tín View:370lượt xem
*Chương này có nội dung ảnh,ệnKếHoạchLiênHônCủaGiaTộkết quả bóng đá ngoại hạng anh hôm nay nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đã nói rồi hôm nay con có buổi họp lớp..."
Trần Qua tựa vào sau tấm bình phong, nghe thấy người đối diện nói một câu như vậy.
bình phong
"Kỉ niệm tốt nghiệp mười năm... Con biết... Ngày mai không được... Tới lúc đó rồi tính..."
Anh hút một hơi thuốc, nghe người nọ đứt quãng nói chuyện điện thoại, đang cảm thấy có chút thú vị thì gương mặt Diệp Tri Cẩn bất ngờ xuất hiện trước mặt anh, trong tay còn cầm điện thoại, lạnh lùng nhìn anh, nhàn nhạt mở miệng: "Nghe trộm người ta nói chuyện điện thoại thú vị lắm à?"
Hắn nói chuyện không có chủ ngữ, khiến Trần Qua nghi ngờ hắn có phải không biết tên mình hay không.
Trần Qua ngàn lần không ngờ có thể gặp Diệp Tri Cẩn ở buổi tụ họp bạn bè. Không phải anh với đối phương có dây dưa gì, thậm chí ngay giây phút đẩy cửa phòng bao kia anh còn hoàn toàn không nhớ có một bạn học cấp ba tên là Diệp Tri Cẩn. Nhưng khi anh nhìn thấy gương mặt lạnh lùng xinh đẹp kia, kí ức ùa về, ngay lập tức anh liền nhớ đến sườn mặt Diệp Tri Cẩn anh đã nhìn không biết bao nhiêu lần dưới ánh đèn sáng mờ của quán bar.
Ba năm cấp ba, Trần Qua và Diệp Tri Cẩn vô tình gặp nhau vô số lần ở quán bar đồng tính. Nếu như đổi lại là người khác, với duyên phận này nói không chừng Trần Qua sẽ có hứng thú phát triển một mối quan hệ khác ngoài quan hệ bạn học với đối phương, nhưng đối tượng là Diệp Tri Cẩn, vậy thì không được.
Dẫu sao Diệp Tri Cẩn cũng nổi tiếng đẹp lạnh lùng sang chảnh, luôn mang dáng vẻ bề trên cao ngạo, đối với ai cũng trưng ra vẻ mặt hờ hững, như một khối băng không bao giờ tan; mà Trần Qua lại thích kiểu người tình khôn khéo nghe lời, tốt nhất là dâm một chút, như vậy chơi mới thú vị.
Khi đó hôn nhân đồng giới còn chưa được hợp pháp hóa, Trần Qua vô tình bại lộ tính hướng của mình, hiển nhiên Diệp Tri Cẩn cũng vậy, hai người nắm giữ bí mật của đối phương nhưng ngầm giữ im lặng, mạnh ai nấy chơi nước sông không phạm nước giếng. Vì vậy ba năm qua, trong trí nhớ mơ hồ của Trần Qua, lần cùng nhau xuất hiện của anh với Diệp Tri Cẩn dường như chỉ có ở đại hội thể thao nào đó anh cõng Diệp Tri Cẩn bị say nắng lúc thi chạy cự ly dài đến phòng y tế mà thôi.
Khuôn mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh trùng với dáng người lạnh lùng trước mặt, Trần Qua kẹp điếu thuốc chỉ ba chữ to "Khu hút thuốc" gắn trên tường, vô tội nhún vai với Diệp Tri Cẩn.
Diệp Tri Cẩn không nói gì, trả lại cho anh một ánh mắt lạnh như băng, sượt vai anh bước qua.
Nhìn từ góc độ này sườn mặt Diệp Tri Cẩn vô cùng quyến rũ, ngũ quan sắc nét tinh xảo, ánh nhìn lướt nhẹ rõ ràng mang theo gió bão lạnh lùng nhưng dưới ánh đèn mờ tối mập mờ nhìn qua càng giống như nửa mời gọi nửa cự tuyệt.
Đột nhiên anh cảm giác Diệp Tri Cẩn có chút ý như thế, chí ít đôi mắt kia rất đẹp, lúc không khóc thì dạt dào tình cảm, không biết lúc lên giường khóc lên sẽ có sắc thái gì.
Điện thoại di động reo một cái, trên màn hình hiện lên dòng tin nhắn ngắn: Gặp mặt đẩy sang ngày mai, thời gian địa điểm như cũ, không tới nữa thì vĩnh viễn đừng về nhà.
Nhìn xem, ngay cả nguyên nhân tới tham gia tụ họp của bọn họ cũng ăn ý như thế.
Anh cất điện thoại di động, hút một hơi thuốc lá, nhả một vòng khói về phía bóng lưng gầy xa xa của Diệp Tri Cẩn.
Hai người một trước một sau trở lại phòng bao, tất cả bạn học cũ có mặt đồng loạt nâng ly rượu, không biết ai hô lên: "Vì thanh xuân!"
Xuyên qua hơi nóng bốc lên từ nồi lẩu, khóe miệng Trần Qua nhếch thành một nụ cười, hướng về phía Diệp Tri Cẩn ở đối diện, nói theo mọi người: "Vì thanh xuân!"
"Vì thanh xuân!"
Diệp Tri Cẩn hơi nheo mắt lại.
Hai người trao đổi ánh mắt, Trần Qua biết mình đã lấy được một đêm tuyệt vời.
Đêm khuya mười một giờ, trên giường lớn của phòng ngủ chính trong căn phòng cao nhất tại khách sạn, Diệp Tri Cẩn ngồi trên người Trần Qua đưa lưng về phía anh, trong miệng là vật đàn ông mạnh mẽ tanh nồng. Hắn cúi đầu, ngón tay thon dài trắng như tuyết cầm phần gốc dương v*t, thè ra một đoạn đầu lưỡi đỏ tươi tỉ mỉ liếm mút. Trần Qua tựa vào đầu giường, hai ngón tay tùy ý khuấy đảo huyệt sau ướt át của Diệp Tri Cẩn, gằn lên theo động tác của hắn, đưa tay vỗ cánh mông tròn trịa của hắn một cái, trầm giọng nói: "Đừng nghịch."
Diệp Tri Cẩn lớn lên có khuôn mặt bạc tình nhưng không ngờ trên giường lại hợp lòng người như vậy. Hai người vuốt ve an ủi một trận ở bồn tắm rồi kéo nhau lên giường, không cần Trần Qua mở miệng hắn liền bú cho anh. Trần Qua bảo hắn đừng "nghịch" hắn cũng thành thật không "nghịch", ngoan ngoãn nuốt quy đầu to lớn kia vào trong miệng, dùng môi lưỡi bao quanh, khó khăn mút vào, nước mắt bị ép tràn ra khóe mi.
Trần Qua thở dài thỏa mãn, cắm ngón tay vào sâu hơn như ban thưởng, móc ngoáy đè ép nơi nào đó trong cơ thể hắn một cách điêu luyện. Diệp Tri Cẩn nhỏ giọng rên rỉ một tiếng, chân mềm nhũn ngồi xuống người Trần Qua.
"Không được hả?" Trần Qua vỗ vỗ eo hắn một cái, "Cục cưng, nào, đứng lên."
Diệp Tri Cẩn mềm nhũn không động đậy, xoa xoa cùi chỏ vào bụng Trần Qua, quay đầu u oán nhìn anh.
Trong mắt hắn còn vương nước, đôi môi mỏng ửng hồng sưng tấy, khóe miệng dính một ít tinh dịch đục ngầu, cái trừng mắt này càng giống như đang nũng nịu hơn.
Trần Qua bị hắn trừng mà càng cứng hơn, bóp eo rồi bế hắn lên đổi hướng, trở mình đè lên hắn, bảo hắn dạng chân ra. Diệp Tri Cẩn nhắm hai mắt dồn dập thở gấp, mặt đỏ ửng, hắn nâng một chân lên rồi nắm lấy chân mình, lộ ra huyệt nhỏ đáng yêu ngượng ngùng trong bóng tối.
Trần Qua đeo bao, quẹt gel bôi trơn còn dư lên miệng huyệt của hắn, ác ý ấn hai cái, chọc cho lông mi thật dài giống như cánh bướm của Diệp Tri Cẩn run rẩy, cố ý trêu chọc hắn: "Lâu rồi chưa làm à? Còn chưa cắm vào mà đã kích động vậy ư?"
Mặt Diệp Tri Cẩn càng đỏ hơn, hắn run rẩy mở mắt ra, hơi thở hổn hển nói: "Cậu, cậu có làm được không vậy?"