(Văn án)
Trưởng công chúa mang thai,ệnGiảPhượngHưHoà
trang nhà cái uy tín nói rằng đó là con của ta. Tiểu hoàng đế vì quá yêu thương tỷ tỷ, liền ép ta phải chịu trách nhiệm.
“Bệ hạ, vi thần thật không có khả năng đó mà!” Ta kêu oan.
Trưởng công chúa thân hình cao lớn, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, cúi đầu mỉm cười: “Tám tháng nữa, nếu bản cung không có con, người chịu trách nhiệm chỉ có mình ngươi.”
Ta sờ lên bụng mình, ôi trời ơi, con ơi, e rằng lần này mẹ con ta nguy rồi…
1
Chỉ riêng tiền mua mứt chua đã tiêu hết nửa tháng lương, cuối cùng ta mới nhận ra điều gì đó không ổn.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Lén lút tìm một thầy thuốc trong Tây Thị để bắt mạch.
Lão đại phu bắt mạch tay trái của ta, hít một hơi sâu, rồi bắt mạch tay phải, thở dài một tiếng, cuối cùng nhìn ta chằm chằm.
“Cô nương.”
Không để ý đến việc ta đang mặc nam trang, lão đại phu nghiêm nghị nói: “Dạ dày của cô nương mất cân bằng, ăn quá nhiều đồ chua, cần phải giảm bớt.”
Ta thở phào nhẹ nhõm: “Vâng, thưa đại phu!”
“Bằng không,” lão đại phu vuốt râu, bổ sung, “e rằng sẽ gây hại đến thai nhi trong bụng.”
Ta: “……”
Hai tháng trôi qua, đứa bé không hề được dự liệu trước, đã âm thầm an cư lạc nghiệp trong bụng ta.
Lôi hết phần lương còn lại ra, ta đưa tất cả cho lão đại phu, khi ra ngoài, trong tay ta đã có hai gói thuốc.
Về phủ, ngay lập tức, nhóm lửa sắc thuốc.
Nước trong ấm vừa mới sôi, bên ngoài có một thanh niên vội vã chạy vào.
“Ngọc Hành, có chuyện rồi!
“Trưởng công chúa đã cáo trạng ngươi, nói rằng nàng mang thai con của ngươi!”
2
Cuộc đời ta có hai khoảnh khắc nổi bật.
Một là ba năm trước, khi ta đỗ đầu kỳ thi Đình.
Hai là khoảnh khắc này, quỳ trên đại điện, vui mừng khi trở thành cha mẹ—ta không muốn làm mẹ của đứa con này, nhưng lại phải làm cha của đứa con của công chúa.
Thật là oan uổng đến ch//ết người.
Tác Giả:Cúp C2