Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ >Nhận Định Bóng Đá >Truyện [Quyển 4] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh_bóng đá quốc tế

Truyện [Quyển 4] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh_bóng đá quốc tế

2025-01-13 08:32:12 Nguồn:88CasinoOnlineTác Giả:Cúp C2 View:919lượt xem
Trong lòng Rose đang ngầm phán đoán,ệnQuyểnẢnhHậuGiớiGiảiTríTrọbóng đá quốc tế đây là một người đàn ông rất cuốn hút.

Một cánh đồng hoa tulip rộng lớn, cô gái mặc váy trắng đứng trên bờ, trong tay cầm một cái máy ảnh có giá trị, tạch một tiếng, ấn nhẹ nút chọn điểm để lấy nét, ghi lại hình ảnh nam thanh niên trẻ tuổi mình trần trong biển hoa.

Làn gió nhẹ thổi qua, góc váy tung bay, như những cánh bướm trắng đang nhảy múa, để lộ đôi giày vải thuần màu dính đầy bùn trên chân cô gái.

Mùa xuân se lạnh, trong cánh đồng hoa, cô và người đàn ông mình trần hình như đều không cảm thấy lạnh. Vì cái lạnh mà sống, thích ứng với cái lạnh mà sống, số trời đã định bị cái lạnh ăn mòn.

Cho đến khi mặt trời sắp lặn, trời tối dần, cô mới thu dọn chân máy ảnh, vác lên vai, quay người rời đi.

Người đàn ông mang theo nụ cười hấp dẫn và giọng nói trầm ấm: “Chụp lén rồi đi ngay à?”

Cô gái xoay người lại mỉm cười, mái tóc dài ngang lưng bị gió thổi tung bay, buông xuống bờ vai, lại mang một vẻ đẹp nhốn nháo đan xen vào nhau.

“Nếu không thì sao?”Cô cười mê hoặc, người đàn ông ngay lập tức bị lóa mắt.

Chụp trộm mà cũng còn hiên ngang được như vậy.

Nhưng nhìn anh có vẻ không tức giận, trong mắt hiện ra vui vẻ: “Không bằng, tôi cũng chụp trộm lại…”

Không đợi Rose phản ứng, người đàn ông đưa điện thoại lên, quay camera về phía cô, nhanh chóng ấn nút, tiếng tách vang lên rất rõ rệt.

Cô đưa tay định giật lại, nhưng bị người đàn ông nhanh chóng tránh được, rồi cất điện thoại cẩn thận vào trong túi quần.

Nhìn thoáng qua người đàn ông cao trên 1m80, vạm vỡ, vóc dáng cường tráng, đặc biệt là khuôn mặt cương nghị và điềm tĩnh, Rose chỉ nghĩ đến một từ – dũng sỹ sắt đá.

Có điều, đó là một dũng sỹ không mặc áo.

Theo như cô thấy, làn da màu đồng bắt mắt, cơ bụng tám múi săn chắc, vẻ đẹp hoàn hảo trước mắt khiến cho Rose không khỏi trầm trồ khen ngợi.

Người đàn ông này, rất hấp dẫn!

Cô lại lần nữa khẳng định lại cách suy nghĩ của mình.

“Chụp lén thì coi như hòa nhau rồi, còn nhìn trộm, thì tính sao đây nhỉ?” Người đàn ông không né tránh, đôi mắt nâu đồng vẫn nhìn chăm chú vào cô gái trước mặt.

“Hay là…” Nở một nụ cười yêu kiều, sóng mắt lấp lánh, “Tôi cũng cho anh nhìn lại nhé?”

Người đàn ông hơi sửng sốt, nụ cười ngây ngô, nhìn cô từ trên xuống dưới, nói lời trêu chọc, “Tất cả người làm nghệ thuật đều giống cô vậy à?”

“Có lẽ vậy…”

Người đàn ông ngắm nhìn bầu trời, mở lời thăm dò, “Cùng nhau?”

“Được.” Cô cười, không che dấu được ý đồ của mình.

Người đàn ông lại vẫn như không phát giác.

“Cắt!” Cohen ở trước màn hình đứng dậy, tay vẫn cầm tai nghe, nhìn về phía mọi người mỉm cười nói.

“Ok rồi!”

Tất cả các nhân viên thở phào nhẹ nhõm.

Thấy trời đã gần tối, nếu còn chưa quay xong đoạn lần đầu gặp gỡ trên cánh đồng hoa này, thì có nghĩa là ngày mai sẽ phải dựng lại cảnh quay, chỉ riêng chi phí thuê vườn hoa tulip này thôi cũng đủ làm người ta đau lòng rồi.

May mà thực lực của Dạ Cô Tinh quá tốt, Leo cũng không phải là người hữu danh vô thực.

Nhận lấy quần áo từ tay trợ lý, Leo nói lời cảm ơn bằng tiếng Pháp, sau khi mặc quần áo chỉnh tề, quay sang Dạ Cô Tinh, ánh mắt hiện lên sự chân thành, “Diễn cùng cô rất thoải mái.”

Dừng bước, Dạ Cô Tinh quay lại nhìn anh ta, cười nói: “Tôi cũng vậy, rất vui được hợp tác.”

“Cô em, đang làm gì vậy?” Johnstone đột nhiên chen vào giữa hai người họ, bóng dáng cao lớn đứng thẳng ở đó, không thấp hơn Leo là bao.

Dạ Cô Tinh không nhìn cô ta, liền quay người đi.

Johnstone đi theo, đưa tay ra nắm lấy cổ tay cô, Dạ Cô Tinh nhanh nhẹn tránh được, “Này! Cô chạy cái gì.”

Không quay đầu, mắt không liếc nhìn, chỉ lưu lại một cái bóng hình mảnh mai sang trọng.

Trương Á mang bình nước đi theo, không quên nhìn Johnstone một cái đầy đồng tình.

“Chết tiệt!” Tức giận vì xấu hổ, hét lên, một chân đá lật ngửa ghế.

Leo vô thức nhếch môi.

“Anh cười cái gì?” Johnstone trợn mắt lên.

“Đương nhiên là cười chuyện đáng cười.”

“Anh nói ai nực cười?!”

“Có liên quan đến cô không?”

“Anh.”

Leo mỉm cười, “Samnor đừng vội mà lên mặt.”

Đôi mắt nheo lại, sắc mặt thoáng hiện mối nguy hiểm, “Tôi cảnh cáo anh, đừng có mà đụng vào cô ấy, cẩn thận mất mạng như chơi.”

Người đàn ông chỉ cười, “Cũng cùng câu nói ấy, tặng lại cho cô. Không cần cảm ơn.”



“Tiểu Á!”

“Dạ? Chị Cô Tinh, chị gọi em?”

“Nghĩ gì vậy? Cả ngày không tập trung…”

Trương Á cau mày, do dự một lúc mới mở lời: “Chị Cô Tinh, chị nói cái cô Samnor đó, là như thế nào?”

Dạ Cô Tinh cau mày, quả nhiên cô nhóc này có điều muốn nói.

“Em… em nghe mọi người trong giới nói, cô ta, cô ta là người song tính.”

“Sau đó thì sao?”

Tác Giả:Cúp C2
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
Tin HOT Nhà Cái